Đơn kêu oan cho Trần Huỳnh Duy Thức (lần 3)

Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Độc Lập – Tự Do – Hạnh Phúc
*******

ĐƠN KÊU OAN
(Lần 3)

Kính gửiChủ tịch nước Nguyễn Minh Triết

Đồng kính gửi: – Chủ tịch Quốc hội

  – Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao

  – Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao

V/vKêu oan cho Trần Huỳnh Duy Thức về bản án sơ thẩm số: 19/2010/HSST ngày 20/01/2010 và bản án phúc thẩm số: 254/2010/HSPT ngày 11/05/2010.

Kính thưa Chủ tịch nước,

Tôi là Trần Văn Huỳnh, người đã nhiều lần gửi đơn đến Chủ tịch nước để kêu oan cho con tôi là Trần Huỳnh Duy Thức đã bị kết án oan sai 16 năm tù và 5 năm quản chế vì các  hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.  Ngày 01/06/2011 vừa rồi tôi đã chính thức gửi đơn đề nghị giám đốc thẩm đối với các bản án kết tội con tôi đến Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao và Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao. Tôi cũng đã đồng kính gửi đơn này đến Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội. Qua các lá đơn trên tôi đã nêu đủ các vấn đề pháp lý để chứng minh cho sự oan sai của con tôi đã gánh chịu hơn 2 năm qua.

Lần này, tôi lại gửi đơn kêu oan đến Chủ tịch nước vì gia đình tôi vừa mới tìm thấy một bức thư mà Thức con tôi đang viết để gửi đến Chủ tịch nước đính kèm giới thiệu của quyển Con đường Việt Nam – một vài tài liệu mà các bản án kết tội con tôi cho là một kế hoạch tống thể nhằm lật đổ chính quyền nhân dân. Bức thư này chưa hoàn tất thì con tôi đã bị bắt (vào 24/05/2009). Con đường Việt Namcũng vì thế mà đang dang dở. Nhưng chỉ cần đọc phần giới thiệu của nó cùng với những dòng tâm huyết con tôi đang muốn gửi đến Chủ tịch nước cũng đã thấy được Con đường Việt Nam hoàn toàn nhằm phát triển đất nước tốt đẹp thông qua những kiến nghị để chính quyền nhân dân Trung ương trong sạch và vững mạnh hơn.

Muốn suy sụp là cảm giác đầu tiên của tôi sau khi đọc vì quá đau xót cho những nỗi thống khổ mà con tôi đã và đang trải qua chỉ vì lòng nhiệt huyết đầy trách nhiệm với vận mệnh đất nước của mình. Nhưng đọc lại những bức thư Thức viết từ trại giam gửi về cho tôi và gia đình, nhớ lại hình ảnh và ánh mắt của Thức mỗi tháng tôi gặp tại trại giam Xuân Lộc – một ánh mắt không bao giờ mất đi niềm tin và luôn truyền được niềm tin cho ngườc khác – tôi đã vượt qua được cảm giác suy sụp để phải làm được một điều gì đó. Điều đó trước hết là cho con tôi với trách nhiệm của một người cha, kế tiếp cũng là vì trách nhiệm của một công dân đối với đất nước.

Thưa Chủ tịch nước,

Tôi xin gửi đến Ông bản in của bức thư còn chưa hoàn tất và phần giới thiệu Con đường Việt Nam mà con tôi chưa kịp gửi đến Chủ tịch nước vào cuối tháng 5/2009 thì đã bị bắt. Tôi tin rằng Chủ tịch nước sẽ tìm thấy ở đó không chỉ là lí do để khẳng định Con đường Việt Nam không phải là một kế hoạch tổng thể nhằm lật đổ chính quyền nhân dân nào hết, mà còn là cả một kế hoạch toàn diện nhằm kiến nghị cho chính quyền nhân nhân Trung ương để phát triển đất nước một cách tốt đẹp. Đó là kết quả của những chuỗi dài nhiều đêm thức trắng trong hơn 5 năm làm việc với một nhiệt huyết cháy bỏng, một nghị lực phi thường của con tôi. Nói thật là tôi chưa hề thấy qua một tài liệu nào nghiên cứu toàn diện, sâu sắc và đầy tinh thần xây dựng đối với các vấn đề rộng lớn của đất nước như được giới thiệu trong Con đường Việt Nam. Thức con tôi là người rất bận rộn vì trách nhiệm với một đại gia đình, với mấy trăm nhân viên và cổ đông công ty mà mình điều hành. Cho nên để nghiên cứu, kiến nghị các vấn đề của đất nước, con tôi phải sử dụng hầu hết thời gian đáng lẽ cần dùng cho nghỉ ngơi, tái tạo sức lực của mình. Tôi rất hiểu tính cách của Thức không làm việc này vì trông đợi vào những lợi ích cho riêng mình. Nhưng thật xót xa khi “phần thưởng” cho việc đó lại là 16 năm tù và 5 năm quản chế.

Quả thật, tôi đã từng là người rất sợ động chạm đến chính trị nhất là những vấn đề của nó. Đó là một tình trạng phổ biến như con tôi đã cảnh báo trong bức thư định gửi đến Chủ  tịch nước. Do vậy tôi đã không ít lần la rầy Thức, kể cả gay gắt, khi thấy Thức bày tỏ những quan điểm phê phán các vấn đề chính trị của đất nước. Sau khi con tôi bị bắt, qua những gì được các phương tiện truyền thông đại chúng đăng tải tôi đã từng hoang mang nghĩ rằng có lẽ con tôi đã sai và tôi có phần nào đúng. Nhưng rồi với tình yêu thương và trách nhiệm của người cha, tôi đã bình tĩnh suy xét từ tính cách đến những quan điểm của con mình.

Thức là người có tính cách bẩm sinh từ lúc còn chưa biết đọc chữ mà đã biết khó chịu và phản ứng trước những cái xấu, bảo vệ người tốt, và sẵn sàng đương đầu với cái khó. Tính cách đó ngày càng mạnh mẽ theo tuổi đời của Thức. Lớn lên Thức là người luôn quan tâm và có tinh thần trách nhiệm cao không chỉ với gia đình mà cả với những cộng đồng xung quanh mình. Và luôn có đầu óc cầu tiến hướng đến chân thiện mỹ. Bạn bè và đồng nghiệp luôn tìm thấy ở Thức một ý chí và tinh thần lúc nào cũng tìm tòi cái mới, hoàn thiện cái cũ và không bao giờ tự hài lòng.

Do vậy Thức luôn có đầu óc phê phán tích cực. Chính tôi đã nhiều lần nhận được góp ý thẳng thắn và tranh luận gay gắt từ Thức. Về quan điểm, trước đây tôi có phần không đồng ý với con mình vì cho rằng những gì mình đang có là tốt lắm rồi. Nhưng dần dần tôi thấy rõ những gì con tôi đã cảnh báo đang xảy ra, không đâu xa mà chính ngay trong gia đình mình. Lạm phát đang làm cuộc sống gia đình tôi ngày một khó khăn hơn trong khi thu nhập thì dần mất đi vì một số việc sản xuất kinh doanh trong gia đình đã phải đóng cửa do lãi suất ngân hàng quá cao. Viết đến đây tôi thấy thương con mình vô hạn.

Sau phiên tòa sơ thẩm, cả nhà tôi gần như suy sụp vì bản án dành cho con tôi. Rồi tôi đọc được lá đơn kháng cáo dài 50 trang con tôi viết trong điều kiện không có bàn ghế gì như con tôi kể. Thế vậy mà con tôi vẫn không hề mất đi nhiệt huyết, ý chí và niềm tin của mình, vẫn dành phần lớn nội dung đơn để tiếp tục viết những gì cần cảnh báo cho đất nước – những gì mà vì bị bắt nên con tôi đã không hoàn thành được.

Vào những giờ phút như vậy, những giờ phút ngay sau khi bị kết án oan sau 16 năm tù, 5 năm quản chế, mà con tôi vẫn viết: “Ngay vào lúc này tôi vẫn thấy những nguy cơ đó chực chờ và ngày càng nguy hiểm. Ngay cả đất nước ta có rất may mắn thoát được giai đoạn khủng hoảng trầm trọng thì cũng không thể tránh được một tình trạng thảm họa mà các nhà kinh tế học gọi là cái bẫy thu nhập trung bình nếu như không có những sự chấn chỉnh kịp thời và chiến lược” và “Còn nếu sau một phiên toà như vậy mà không chứng minh được tội phạm thì cần trả lại sự trong sáng cho tôi để tôi có thể tiếp tục những công việc mà tôi thấy là cần thiết và cấp bách cho đất nước và Nhà nước hiện nay” trong đơn kháng cáo của mình. Nếu biết rằng mức án đó sẽ chỉ còn một nữa nếu con tôi được cho là “thành khẩn nhận tội” thì sẽ thấy ý chí bền bỉ hướng đến công lý của con tôi là đáng trân trọng đến thế nào.

Ý chí đó, niềm tin đó đã thôi thúc tôi và gia đình tôi phải tìm hiểu sự thật vì con mình, chồng mình và em, anh của mình. Kết quả là những gì tôi đã trình bày trong các lá đơn kêu oan và đơn đề nghị giám đốc thẩm. Thiết nghĩ đã quá đủ cơ sở pháp lý để xem xét lại bản án kết án oan sai con tôi. Con tôi không phạm pháp đối với các hành vi đã bị kết án.

Trong phiên họp 24 Ban chỉ đạo cải cách tư pháp Trung ương mà Truyền hình Việt Nam đã đưa tin thời sự 19h tối ngày 30/5/2011, Chủ tịch nước đã nói rằng dù có nhiều tiến bộ nhưng vẫn còn nhiều bản án oan sai gây mất lòng tin của nhân dân. Tôi tin chắc rằng hai bản án sơ thẩm và phúc thẩm kết án con tôi nằm trong số oan sai này.

Tôi còn tin hơn rằng trả lại sự trong sáng cho con tôi không những cũng cố được niềm tin của người dân mà còn mang lại những hy vọng mới tốt đẹp.

Tại phiên tòa phúc thẩm khi nói lời cuối cùng con tôi đã nói: “Tôi không lật đổ chính quyền nhân dân nào cả, cũng không chống lại chính quyền gì cả. Tôi chỉ chống sự cường quyền và tôi còn chống nó đến khi nào tôi còn thấy nó. Mà đó cũng là mong muốn của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Nên tôi có quyền yêu cầu sự công minh của pháp luật của nhà nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam thông qua hội đồng xét xử cho con tôi và những bị cáo khác, những người mà tôi tin là người tốt và luôn sống vì mọi người”. Nhưng sự công minh đó đã không có được tại phiên tòa. Nên tôi tiếp tục thay con tôi yêu cầu sự công mình này đến Chủ tịch nước.

Một số người nói với tôi rằng sao Thức không chịu thờ ơ mà lo làm ăn và hưởng thụ một cuộc sống đầy đủ sung túc mà Thức đã có. Bận tâm làm gì để rồi rước họa vào thân. Nếu hầu hết mọi người nghĩ như vậy thì xã hội sẽ đi về đâu? Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về điều này và cuối cùng quyết định phải lên tiếng vì con mình và cũng vì công lý!

Thưa Chủ tịch nước, tôi thiết nghĩ nếu hệ thống tư pháp Việt Nam tiếp tục điều tra, truy tố, xét xử như những gì đã xảy ra đối với vụ án của con tôi thì hậu quả của nó không chỉ dừng lại ở mất mát niềm tin của nhân dân. Kết tội mà không cần đến logic thực tế thì bất kỳ ai cũng dễ dàng thành tội phạm. Đó là chưa kể sự thiếu sót trong việc đánh giá động cơ của những người bị buộc tội.

Thật khó để tôi tin rằng con tôi và anh Lê Thăng Long có thể cấu kết với nhau làm gì đó xấu và phạm pháp. Tôi đã từng có thời gian nhiều năm làm việc với Long nên cũng biết khá rõ tính cách, tư cách của cậu ấy. Long là người tốt và cũng đầy nhiệt huyết muốn cống hiến khả năng của mình cho đất nước. Long cũng có một cuộc sống đầy đủ, gia đình hạnh phúc và tương lai xán lạn. Những gì mà tôi chứng kiến là Thức và Long thường phối hợp với nhau làm những việc tốt cho cộng đồng xung quanh mình. Thật tình là tôi không thể thấy được bất kỳ động cơ gì mà con tôi và Long cấu kết với nhau để làm chuyện phạm pháp như các bản án đã qui kết.

Tuy nhiên, từ lúc vụ án này xảy ra đến giờ tôi đã đọc, nghe nhiều thông tin sai lệch được đăng tại trên nhiều phương tiện truyền thông tin đại chúng về động cơ và việc làm của con tôi. Do vậy tôi mạn phép công bố các đơn kháng cáo, kêu oan, đề nghị giám đốc thẩm và những tài liệu liên quan đến chúng, bao gồm cả phần giới thiệu Con đường Việt Nam và bức thư con tôi đang viết dang dở cho Chủ tịch nước để rộng đường dư luận.

Thưa Chủ tịch nước,

Một lần nữa tôi tha thiết kính mong Ông cứu xét minh oan cho con tôi, Trần Huỳnh Duy Thức, bởi tất cả lý và tình mà tôi đã trình bày. Đồng thời tôi cũng đề nghị Ông với tư cách là người đứng đầu Nhà nước và Trưởng ban chỉ đạo cải cách tư pháp Trung ương, với quyền hạn và trách nhiệm của mình đảm bảo sự công minh của pháp luật đối với các hoạt động tư pháp trong vụ án này.

Tôi xin chân thành biết ơn và kính chào trân trọng.

Kính thưa Chủ tịch Quốc hội,

Tôi xin được gửi đến Ông lá đơn này như một phần đính kèm với đơn đề nghị giám đốc thẩm đã gửi cho Ông vào ngày 01/06/2011. Cũng với tinh thần tôi đề nghị trong lá đơn này, kính mong Chủ tịch Quốc hội xem xét giúp đỡ. Xin trân trọng cám ơn.

Kính thưa Chánh án Tòa án Nhân Dân tối cao,

Kính thưa Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao,

Tôi cũng xin gửi lá đơn này đến hai Ông như một phần bổ sung thêm tài liệu cho đơn đề nghị giám đốc thẩm mà tôi đã gửi đến hai Ông vào ngày 01/06/2011. Kính mong các Ông sớm xem xét đưa vụ án này ra xem xét lại theo thủ tục giám đốc thẩm. Xin trân trọng cám ơn.

Địa chỉ liên lạc của tôi:

– Chỗ ở: 439F8 Phan Văn Trị, Phường 5, Quận Gò Vấp, Thành phố Hồ Chí Minh.

– Điện thoại: 0903350117

Tp. Hồ Chí Minh, ngày 20 tháng 6 năm 2011

Kính đơn,

Trần Văn Huỳnh

Đính kèm:

1) Phần I – Giới thiệu (Con đường Việt Nam)
2) Bức thư con tôi đang viết, định gửi cho Chủ tịch nước nói về Con đường Việt Nam trước lúc bị bắt
3) Thư của Thức gửi Bí thư Thành ủy TP.HCM Nguyễn Minh Triết ngày 21/03/2006

Tải file pdf

Tải file .prc xem trên di động bằng Mobipocket Reader

1) Phần I – Giới thiệu (Con đường Việt Nam)
2) Bức thư con tôi đang viết, định gửi cho Chủ tịch nước nói về Con đường Việt Nam trước lúc bị bắt
3) Thư của Thức gửi Bí thư Thành ủy TP.HCM Nguyễn Minh Triết ngày 21/03/2006

This entry was posted in Trong nước and tagged . Bookmark the permalink.

14 Responses to Đơn kêu oan cho Trần Huỳnh Duy Thức (lần 3)

  1. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân gửi đến 500 đại biểu Quốc hội « tranfami

  2. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân của thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức « THÔNG TIN ĐA CHIỀU

  3. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân của thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức « DÂN LÀM BLOG

  4. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân của thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức | ● Anh Sáu Sài Gòn's blog

  5. Pingback: Thỉnh nguyện thư của thân phụ Trần Huỳnh Duy Thức « LÀNG BÁO

  6. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân của thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức « LƯƠNG TÂM CÔNG GIÁO

  7. Pingback: BỐ CỦA TRẦN HUỲNH DUY THỨC YÊU CẦU XÉT LẠI BẢN ÁN « Tiếng Nói Dân Chủ

  8. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân của thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức | ixij

  9. Pingback: Thỉnh nguyện thư công dân của thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức « Huynh Đệ Hiệp Thông Chia Sẻ

  10. Pingback: THÂN PHỤ CỦA TRẦN HUỲNH DUY THỨC YÊU CẦU XÉT LẠI BẢN ÁN « Tiếng Nói Dân Chủ

  11. Pingback: Thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức – Thỉnh nguyện thư công dân gửi đến 500 đại biểu Quốc hội « Nguyễn Thị Hường (Hoàng Lan)

  12. Pingback: Thân phụ anh Trần Huỳnh Duy Thức – Thỉnh nguyện thư công dân gửi đến 500 đại biểu Quốc hội « Hường's Blog: Thinking-Writing-Listening.

  13. Pingback: THỈNH NGUYỆN THƯ CÔNG DÂN của THÂN PHỤ ANH TRẦN HUỲNH DUY THỨC (Trần Văn Huỳnh) « Ngoclinhvugia's Blog

  14. Pingback: TRÒ CHUYỆN CŨNG BÁC TRẦN VĂN HUỲNH – THÂN PHỤ ANH TRẦN HUỲNH DUY THỨC (Dân Làm Báo) « Ngoclinhvugia's Blog

Leave a comment

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.